Tổng số bài gửi : 70 BVD : 6286 Được cảm ơn : 13 Ngày tham gia : 10/07/2010 Tuổi : 37 Đến từ : Biên Hoà
Tiêu đề: Nếu mai em không còn nữa
Anh ơi nếu mai em không còn nữa ANh đừng buồn cũng đừng nhớ đến em Và chuyện tình mình anh cũng cứ xem Như giấc mơ chẳng bao giờ có thực
Đêm đông ơi đừng làm anh thao thức Khúc nhạc buồn cũng đừng gợi nhớ em thời gian ơi ... hãy giúp anh lãng quên Và hạnh phúc bên người thương mến ....
Xem tài s?n c?a ngoc_thao_080986
#1
11/7/2010, 00:12
Admin-acuzi2
Click d? bi?t chi ti?t!
Thành tích : Tổng số bài gửi : 271 BVD : 18000 Được cảm ơn : 39 Ngày tham gia : 28/06/2010 Tuổi : 41 Đến từ : TP.HCM
Tiêu đề: Re: Nếu mai em không còn nữa
Nếu một mai em không còn nữa Anh sẽ buồn, sẽ thương tiếc khôn nguôi. Và chuyện tình mình - sao có thể buông xuôi Khi giấc mơ anh - đã và đang là hiện thực .
Đêm đông dài - anh sẽ hoài thao thức, Khúc nhạc tình - anh càng nhớ đến em . Thời gian trôi - mọi thứ có thể quên, Nhưng em đó - mãi khắc ghi cùng năm tháng.
Xem tài s?n c?a acuzi2
Message reputation : 100% (2 votes)
#1
11/7/2010, 00:14
Thành viên VIP-ngoc_thao_080986
Click d? bi?t chi ti?t!
Tổng số bài gửi : 70 BVD : 6286 Được cảm ơn : 13 Ngày tham gia : 10/07/2010 Tuổi : 37 Đến từ : Biên Hoà
Tiêu đề: Re: Nếu mai em không còn nữa
Tôi thở dài trước biển , tôi run rẩy trước biển ... và trước biển tôi bé nhỏ biết bao !!! Tôi lang thang lầm lũi đếm từng bước chân của chính mình . 1 bước , 2 bước ... và chẳng kịp lưu dấu sóng đã ập đến và cuốn phăng .... Biển và trời nối liền với nhau bởi một màu của màn đêm .... Ánh đèn đường le lói chẳng đủ để biển soi mình Tôi không dám ngắm nhìn từng đôi tình nhân đang hạnh phúc bên nhau trên biển ... Hình như khoé mi tôi hoen ướt ... Tại gió mạnh quá đấy mà .... Tôi nhớ anh , nhớ đến nghẹt thở ... Tôi cố kiềm chế để mình không gọi điện hay nhắn tin cho anh . Từng tin nhắn cứ viết để rồi xoá , số điện thoại của anh cứ xuất hiện rồi biến mất ... Tôi không muốn làm phiền và cũng chẳng muốn anh phải bận tâm gì về tôi nữa ... Tôi thoảng thốt trước dáng hình một ai đó . Quen quá ... tôi chỉ muốn được chạy ngay đến ôm chầm lấy nhưng rốt cuộc chỉ là một người xa lạ . Thế thô !!! Thế lại tốt cho cả anh , cả tôi ... Tôi bỗng sợ khi màn đêm buông xuống bao trùm lấy tôi , nuốt trọn tôi trong cái tĩnh lặng đáng sợ ... Tôi sợ cả những giấc mơ bởi nó ngọt ngào quá . Tôi đâm cáu bẳn và đáng ghét vô cùng . Tôi trốn trong ốc đảo của sự cô đơn và thu mìh trog đó . Xét cho cùng cảm giác vẫn chỉ là cảm giác thôi ... Một cơn gió thoảng qua khiến tôi rùg mình .... Thời gian cứ chậm chạp nhích dần " đên rất dài là đêm vắng anh " ... Có những vết thương chẳng bao giờ lành sẹo , chúng chỉ tạm thời bị lãng quên và đến một lúc nào đó sẽ quay trở lại dữ dội hơn ... Biển tĩnh lặng chưa chắc biển đã bình yên đâu ... Biển trong xanh không có nghĩa biển không gợn sóng .. Biển đáng sợ không phải lúc đêm về ... Biển mênh mông không có nghĩa biển sẽ trải dài vô tận .... Đêm , biển , cafê và tôi ...
...... " Anh ơi ngày hôm qua tưởng như đã ngủ quên Nhưng sao bỗng dâng đầy bóp nghẹt Trái tim em tưởng chừng như tan vỡ Theo anh chút hạnh phúc nửa vời ...
Anh ơi nước mắt em lại rơi Cho nỗi nhớ anh cồn cào cào không thể Cho trái tim em chẳng hề nguyên vẹn Trái tim mong manh chỉ chực vỡ oà " ...