Thế là em đã ra đi,ra đi thật rồi.Em xa anh vao ngày anh sinh ra đời,một ngày sinh nhật buồn của anh. 20 năm về trước anh cất tiếng khóc chào đời,đón nhận một môi trường cuộc sống mới và ngày hôm nay anh cũng khóc,khóc vì em đã xa anh.Chưa bao giờ anh cảm nhận thấy cái giá trị thiêng liêng của tình cảm em dành cho anh như lúc này,có lẽ khi người ta đánh mất một cái điều gì đó người ta mới thấy giá trị của nó phải không em.
[You must be registered and logged in to see this image.]Điều anh ao ước nhất trong ngày sinh nhật của mình,một điều ước vô cùng giản dị,nhỏ bé nhưng anh đã không có được nó từ em người rất yêu thương anh,em đã ra đi,âm thầm và lặng lẽ . Có phải em vẫn không tha thứ cho những lỗi lầm của anh,hay vì em muốn anh cho em một thời gian như điều em mong muốn,nhưng dù sao hôm nay cũng là ngày sinh nhật anh mà em,em không nên tàn nhẫn như thế chứ.Anh chưa sẵn sàng đón nhận điều này,anh biết sớm muộn em cũng sẽ đi,nhưng vào đúng ngày hôm nay thì thật là ngoài sức tưởng tượng của anh em ạ.Anh bất giác nhìn trên bàn, những món đồ em tặng lung linh ở đó, những món quà đó anh rất thích . Em còn nhớ không Khung Anh Gia Dinh Theo Dao , đã có lần Em tặng nó cho Anh ,Em nói Em thích nó vì nó giống Vo Chong Minh HP Ben Nhau Nho Khong Em Gio Anh Van COn Giu Khung Anh Do Va Nhung Tam Anh Cua Em Tang Anh Tat Ca Nhung Gi Cua Em Anh Cat Giu Rat Can Than Em A.
Hôm nay anh ngồi đây , ngồi lại nơi từng hẹn hò của 2 chúng mình , nhưng sao hôm nay chỉ còn lại mình anh còn em đã đi xa rồi . Như con sông kia đến lúc cạn khô , còn anh cứ ngây ngô khóc than đêm dài và anh mong sao nước mắt anh có thể lấp đầy con sông kia !!!